Friday, August 31, 2007

Entry for August 31, 2007

Hôm nay tất bật quá, chạy chương trình khuyến mại mệt quá. Đến giờ này (tức là đã 5 rưỡi chiều), mọi người đã lục tục ra về, còn tôi vẫn ngồi chờ ... sếp. Công văn khuyến mại vẫn chưa được ký. Trời ah... Chỉ mong sếp về ký được luôn chứ đừng bắt em sửa nữa. hic hic

Ngày mai nghỉ rồi, bằng mọi giá hôm nay phải xong. tối nay ... chắc lại phải ăn cơm 1 mình rồi. chán quá

18h15'

Phù, thế là cuối cùng cũng xong rồi. Nhẹ cả người. Cầu trời chương trình nó chạy suôn sẻ để tôi không bị hành hạ. hic, hic

Wednesday, August 29, 2007

Sắp đến ngày ... 2/9

Chuẩn bị được nghỉ vài ngày theo đúng lịch của nhà nước, không biết mình có được nghỉ ngơi theo đúng nghĩa của nó không nữa. Bao nhiêu là việc còn tồn, chẳng lẽ lại đăng ký đi trực để làm cho xong. Người ta thì đi chơi đây đó, mình thì ... Liệu đi làm có tâm trí để làm không nhỉ ???

Đi làm ngày này chắc ... có nhiều xiền lắm ... khè khè ...

Đang cân nhắc ... đi làm ở nhà

Cân nhắc ... cân nhắc

Hình như chưa ai vào đọc blog của mình thì phải, nên chẳng thấy ai vào lăng xê cho cái tác phẩm đầy tâm trạng của mình, hic hic.

Đấu giá áo móc




Mấy hôm nay bận quá, không vào diễn đàn để xem tình hình đấu giá đến đâu. Tranh thủ sang nay lò dò vào, đã thấy mọi người đem ra đấu giá từ mấy hôm trước.

Mọi người vào đây ủng hộ em nhé. hehe câu khách cái nào ... khà khà

Link đây ah

http://hoitheuthua.net/diendan/showthread.php?t=2581

Tuesday, August 28, 2007

Vậy là kết thúc những chuỗi ngày dài

Mọi thứ đến và đi nhanh quá, như cơn gió thoảng qua vậy. Nhưng như thế lại là hơn. Kết thúc rồi chuỗi ngày ấy.

Chẳng còn gì nuối tiếc, chẳng còn gì hi vọng và chẳng còn gì để phải mong chờ mòn mỏi. Kết thúc rồi không phải lăn tăn suy nghĩ nữa. Để mọi thứ sang một bên để không phải hàng đêm thao thức.

Mọi thứ ra đi rồi, hy vọng sẽ nhẹ nhàng như khi mình đưa ra quyết định

Sunday, August 26, 2007

Ước gì ... 021176 0 10024 910 11024 ....

760111 11024 776216 521 102 1321011. 13020 11761321 702111 521 11102 67602119 13137 1101 501 021 602. 77601 7761 5137 7763 11024 103 117621119 1192101 12760119 11311 13137 53 12760119 13137 102106.

62101 621119 7761 701 621119 761321 102106 14 100 51 5020.1237 6216 621119 1021 102 100 83111 130. 701 12760019 13137 60 11311 7763 11020,11321 60 11311 71312 7216 1230 10021 676214311 11024 112102 12760119???

77613111 01,311 67602119 11121011 102102 1202 221437 1011176 62101 621119 112102,6761 11121011 712011 712021176 77601.3111 133 7026 776027 521 1201.910 3111 6761 11121011 021176 676024 1021 0111 67602111 1024 3111 77601.3111 602111 776024 60 10011 502 11137 11101 22102. Ước gì ... 021176 0 10024 910 11024 ....

Saturday, August 25, 2007

Thứ 7 ngày ... 13 âm

Chán thật, chẳng biết làm gì nữa. Thời tiết hôm nay sao khó chịu vậy, mưa mưa nắng nắng, làm không muốn làm, chơi không muốn chơi. Híc. Xương cốt đau như bị tra tấn thế này. Chắc tại ... già rồi. hic

Hôm nay phòng mình lại tụ tập, đợt này hư quá, lại ở nhà Ly heo nữa chứ. Ngày hôm nay mình có rất nhiều việc phải làm, cả việc riêng lẫn việc công, nhưng mà còn cái lịch chơi bời nữa chứ. Định không đi đâu, nhưng thôi, đi 1 tẹo cho đỡ buồn. Đi vui hay không hồi sau sẽ ... rõ

Friday, August 24, 2007

Tù giam lỏng




Hôm nay là ngày xui xẻo nhất quả đất, bao nhiêu là sao quả tạ rơi vào đầu, mang tiếng là ngày cuối tuần mà chẳng thấy hào hứng gì cả.

Đầu tiên đến phòng là ... họp

Họp xong 1 lúc lại thêm 1 cái chat ... họp ... tiếp

Họp, họp và họp, chẳng có thời gian mà làm việc nữa.

Chưa hết choáng vì họp thì đã lại thêm 1 cái choáng nữa. Từ tuần tới, đi làm không được mặc áo phông, không được đi dép lê, không được mặc váy ngắn, không được mặc quần cộc, và còn nhiều cái không được nữa. Nói chung là không được ăn mặc tự do khi đi làm. Hic, đành rằng là vậy, nghe những cái không được này cũng hợp lý, nhưng chán vì năm nay ngại may áo, mình toàn mua áo phông để mặc đi làm, giờ thì để ... ngắm rồi. Mình có đi chơi đâu mà mặc, thêm nữa, mấy cái số đo khiêm tốn của mình có cho chắc cũng chẳng ai mặc vừa. Hic

Giờ mới đến cái quan trọng, đấy là cái chuyện quẹt thẻ. Thế là không trốn đi đc rồi. Giờ có chẳng may vào muộn thì ... ôi thôi, cái cầu thang thoát hiểm cũng chẳng giải quyết được vấn đề nữa roài. Ai là người quẹt thẻ cho bi giờ. Đúng là thưởng ... chẳng ai cho không ai cái gì, nhất là chuyện thưởng. Đi kèm với thưởng sẽ là 1 loạt cơ chế phạt cho tương xứng.

Càng ngày quản lý càng chặt, hic hic

(Sorry Mai nhỏ, đã lấy ảnh em để làm minh chứng cho 1 người thèm thuồng tự do hehe)

Nên và không nên

Mọi người ai cũng bảo trông mình chẳng mấy khi có vẻ buồn cả. Câu này có lẽ chỉ đúng với trước đây. Giờ mình thấy mình chẳng khác gì bà già suốt ngày cau có. Biết là như thế sẽ không tốt cho mình, nó sẽ làm mình ngày càng xấu đi so với cái vẻ đẹp không được coi là kiều diễm mà ông trời ban cho mình. Mình chẳng muốn thế nhưng chẳng sao khác đi được. Nhất là trong giai đoạn này, mình cười đấy, nói đấy, nhưng mình chẳng vui tẹo nào cả. Lòng mình nặng trĩu, nhiều tâm sự và chẳng biết nói với ai. Nói ra cũng chẳng giải quyết được vấn đề của mình. Mấy người bạn thì bảo mình sẽ không vượt qua được đâu, liệu mình có nên lấy những lời này làm thách thức cho mình không?

Nên hay không nên?

Chẳng biết nữa, thật là khó. Mình chẳng còn là mình nữa, mất thăng bằng rồi. Có lẽ phải dành thời gian để xác định lại tư tưởng và mục đích sống thôi.

Monday, August 20, 2007

Tập quân sự




Già rồi còn phải ... mốt hai mốt... hic

Mất toi buổi sáng tươi đẹp, bù lại là có cái ảnh này đây. Trông mặt ai cũng hớn hở ... trừ nàng Hạnh, chắc tại mới ốm dậy

hehe

Friday, August 17, 2007

Ngày hôm nay không như là ...

Ngày hôm nay thật là thoải mái. Mọi người trong phòng nói "Ước gì 1 tháng sếp đi vắng vài ngày như thế này nhỉ". Công việc tuy nhiều, nhưng tự cho phép mình thư giãn 1 chút. Áp lực cả tuần qua đã là đủ quá rồi.

Sáng: Cafe cà pháo với nhóc Mai tại quán. May mà không bị cảnh vệ tóm lại. Bị bắt là mệt phết đấy. Buôn đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, giải toả được bớt 1 phần căng thẳng. Cám ơn Mai nhỏ nhé.

Chiều: loanh quanh với cái tờ trình giảm giá dịch vụ, làm đẹp cho cái cặp trình ký, nịnh nọt Tâmnb chút, chăm sóc cái blog yêu 1 tẹo, quay đi quay lại hết buổi chiều. Cười hôm nay để thứ 2 chít với sếp cũng được. hehe

Mọi người lại đang bàn tán về cái vụ đi tập quân sự kìa. Khổ, già rồi mà vẫn phải quay trước quay sau, nghiêm với nghỉ, mai lại được mấy cái ảnh đưa lên phóng sự rồi. Mọi người cẩn thận nhé, đừng để ai có cái ảnh giống Ly heo lần trước, khè khè

Hôm nay thế này là đủ rồi, Lantt có muốn comment thì nhảy vào nhé, hehe

Thursday, August 16, 2007

Vậy là không có ngày thứ 4




Vậy là không có ngày thứ 4 rồi. Đêm qua tôi đã có 1 giấc ngủ thật say, không lo, không nghĩ. Không phải vì tôi bỏ qua được mà đúng hơn là tôi không còn đủ sức để nghĩ tiếp nữa. Có lẽ cũng có thể do ...

Tôi thật kém cỏi, không làm được những điều như mình nghĩ. Tôi đưa ra luật, nhưng tôi lại không thi hành được nó. Bản thân tôi đã không tôn trọng tôi, thử hỏi người khác có ...???

Thật buồn quá. Tôi không còn hứng để làm việc nữa. Hôm nay mắt trái tôi lại giật liên hồi. Hôm trước nghe 1 cô bé than thở "mắt trái mà giật liên tục là có điều không hay xảy ra". Điều này liệu có đúng không nhỉ? Mai nhỏ ơi, em tuyên truyền mê tín dị đoan cho chị mất rồi ...

Buồn mà chẳng nói ra được, chẳng có ai hiểu được mình cả, ngay cả người ấy ...

Wednesday, August 15, 2007

Áo này đem bán đấu giá đây

Tự giải toả stress cho mình bằng cách đem bán đấu giá sản phẩm mình làm ra.

Đây là cái áo mình làm với mục đích giết thời gian, để quên đi nỗi buồn đang chất chứa trong lòng. Giờ đây nó sắp được đưa lên sàn đấu giá của website http://hoitheuthua.net

Trích ngang về sản phẩm

Áo dành cho bé gái từ 3-4 tuổi, là áo dilê nên mặc rất thuận tiện cả trong những ngày giá rét của mùa đông hay những ngày mát mẻ của mùa thu hay mùa xuân. Đặc biệt mặc khoác ngoài váy cho các bé gái thì rất yêu. Mọi người ủng hộ thì vào website trên nhé. Cụ thể thế nào sẽ giới thiệu sau nhé.

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Không chỉ dừng lại con số 2

Ngày thứ 3 rồi ...

Sao vậy nhỉ? Đã 3 ngày liền mình mơ cùng 1 giấc mơ như thế. Có phải tại ban ngày mình suy nghĩ về nó quá nhiều không? Đau đầu quá.

Chẳng biết nên tin đấy là điềm lành hay điềm gở nữa. Cứ mãi thế này mình sẽ suy sụp mất, không còn là mình nữa. Stress mất rồi. Làm thế nào để giải toả đây???

Đừng thêm ngày thứ 4 nữa nhé...

Tuesday, August 14, 2007

Lại 1 giấc mơ như thế

1 ngày nữa trôi qua và lại 1 giấc mơ như thế, điềm lành hay điềm gở nhỉ???

Thắc mắc quá.

Mà thôi, dù sao mọi chuyện cũng qua rồi...

Monday, August 13, 2007

Mơ vẫn là mơ thôi ...

Đêm qua thật vui, nhưng chắc chẳng bao giờ thành hiện thực đâu.

Mơ vẫn chỉ là mơ thôi .........

Thursday, August 9, 2007

Nhớ

Đêm qua con lại khóc. Con nhớ bố ah. Cho đến giờ con vẫn không sao quên được, con không chịu quen với hoàn cảnh. Nhiều công việc mà trước đây bố vẫn làm cho mẹ và chúng con giờ không ai làm thay bố cả. Cả nhà oằn người để gánh vác. Giờ con mới thấy được những công việc ấy khó khăn đến nhường nào. Bố ah, em còn dại lắm, nó chưa thể thay được bố đâu. Chẳng ai thay được vị trí của bố cả.

Những lúc con khó khăn nhất, con buồn nhất, con cần điểm tựa nhất, là những lúc con gọi thầm bố ah. Nhưng chẳng có ai trả lời con cả. Con nhớ bố lắm, bố biết không???

Thursday, August 2, 2007

Kiểm nghiệm lại chút

Vậy là thành công rồi. Mấy cái ảnh mình làm trông cũng đẹp đấy chứ.

Tự khen mình cái cho có động lực để chăm sóc cái "bờ nốc yêu". Có người nhận xét mình "cô này có vẻ không thích thì thôi, còn thích cái gì thì cũng làm cho ra trò đấy nhỉ". Hihi, nghe khen cũng thấy sướng, mà có khi đúng thật. Đấy cũng là 1 bằng chứng để chứng minh việc mọi người sẽ phải thay đổi nhận xét khi vào lại blog của mình

Tuần này bận quá, đang có 1 rổ kế hoạch cho mấy ngày cuối tuần, mà toàn việc không thể hoãn được, nếu không mình cũng sẽ dành thời gian để ngồi "nghịch" photoshop. hehe

Lại nói đến cuối tuần, trời ah, tự nhiên lại bắt đi học, mà học ở đâu không học, lại học tận Sóc Sơn. Thử hỏi vào 1 ngày chủ nhật đẹp trời, đáng ra được ở nhà để thực hiện kế hoạch của mình, thì lại bị tóm đi tận Sóc Sơn học cả ngày, vậy có ai không kêu trời được không chứ???

Mà lại nói đến học, thì lại nhớ đến buổi tối hôm qua, khi ngồi xem chương trình "Vượt qua thử thách" trên Đài TH Hà Nội. Hic, cái thằng tham gia thi ấy, ngu gì mà ngu tệ. Đã thế còn khoe này khoe nọ, nào học ở nước nọ nước kia, nghe đâu toàn du học ở Bỉ với Mỹ. Du học làm cái gì khi mà mấy cái kiến thức lịch sử của Việt Nam, ngay mấy đứa trẻ học lớp 5 cũng biết thì nó không biết. Nghịch cảnh thế, văn hoá, lịch sử của Việt Nam nó còn không biết thì tiếp thu cái văn hoá, cái lịch sử của nước ngoài để làm cái gì cơ chứ. Phải chăng nó ngu quá, không học được ở Việt nam nên mới phải ra nước ngoài??? Thằng này là 1 trong số những người không có lòng tự tôn dân tộc chắc??? Nghĩ mà thấy buồn và giận thay cho nó.

Ngày 2/8

Hôm nay viết blog mới chợt để ý, không ngờ lại trùng lặp thế nhỉ. Nếu lộn ngược ngày và tháng cho nhau thì ... hìhì... Không biết người ta có thấy được điều này không nhỉ? Lát nữa mình sẽ nhắn tin cho người ta vậy

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Còn giờ thì thử cái công nghệ mình mới học được xem có khả dĩ không? Nhiều người sẽ có nhìn nhận khác về cái "bờ nốc" của mình ... khè khè ...









Thursday August 2, 2007 - 10:11am (ICT)


Wednesday, August 1, 2007

Khoe hàng tí tẹo

Um, thôi thì không chăm sóc cái blog được như mọi người thì cũng phải vào thăm nó tẹo. Chót hứa rồi mà.

Không có văn thì đành khoe hàng vậy. Up lên blog để mọi người chiêm ngưỡng mấy món đồ mà mình mới làm xong. hihi (khoe khéo đấy)

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

và kết quả mặc lên người thì nó thế này.

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Mọi người nói trông người mẫu trong ảnh béo??? sự thật đau lòng wa